“Stick Season,” là ca khúc đầu tiên trong album cùng tên của Noah Kahan, nhắc lại những kỷ niệm nơi quê nhà anh ở Vermont, khi cây cối trơ trụi và mùa đông ngấp nghé. Đó là một khoảng thời gian miên mang vô định khiến anh ấy phải suy ngẫm và cuộc đời và những chuyện từng vốn dĩ có thể trở thành hiện thực.
Bài Hát: Stick Season |
---|
Ca sĩ: Noah Kahan |
Lời dịch Tiếng Việt Bài hát |
---|
Em từng nói anh lớn lao với em hơn bao nhiêu đó dặm đường cộng lại Nhưng chắc hẳn em đã thay lòng đổi dạ khi đi được nửa chặng đường đi đến đây Bởi giọng em nói chặt tắt lụi đúng lúc em đi lướt qua lối ra nhà anh Em cứ thế chạy xe thẳng đi, bỏ lại tương lai hai ta phía sau Giờ thì anh mắc kẹt giữa sự giận dữ của chính mình và phần lỗi lầm em trút sang Và ngay cả khi hút c0 cũng không thể làm anh quên đi được những kỷ niệm Và anh khiếp sợ cái thời tiết này, bởi mỗi khi trời mưa anh như nhìn thấy bóng em về Và bác sĩ thì khuyên anh nên đi đây đi đó, nhưng lại đang có dịch COVID khắp nơi Và anh, vẫn yêu quý Vermont, nhưng giờ đã vào mùa trụi lá rồi Và anh, anh đã gặp mẹ em, nhưng bà làm như quên mất về sự tồn tại của anh Và anh biết, phân nửa là lỗi của anh, nhưng anh cứ thích cho mình là kẻ đáng thương Anh sẽ cứ uống vậy cho đến khi bạn bè anh lại về quê nghỉ giáng sinh Và mỗi đêm, anh sẽ mơ về những phiên bản khác nhau của em Cuộc sống đó anh không bao giờ có được, nên anh cũng chẳng thể nào đánh mất Giờ trong anh, em chỉ còn là vệt bánh xe hằn lại và đôi dép em để quên Và tim anh như bị xé đôi, nhưng chuyện vẫn phải vậy thôi Anh từng nghĩ nếu anh trùm một điều tốt đẹp nào đó lên những xấu xí của mình Biết đâu anh có thể xóa bớt đi những tăm tối trong con người mà thừa hưởng từ bố anh Không em ơi, anh chẳng còn hài hước chi nữa, nhưng anh rất nhớ cái cách mà em cười Em từng gọi anh là mãi mãi, thề mà giờ em còn chẳng thể gọi lại cho anh một cuộc Và anh, vẫn yêu quý Vermont, nhưng giờ đã vào mùa trụi lá rồi Và anh, anh đã gặp mẹ em, nhưng bà làm như quên mất về sự tồn tại của anh Và anh biết, phân nửa là lỗi của anh, nhưng anh cứ thích cho mình là kẻ đáng thương Anh sẽ cứ uống vậy cho đến khi bạn bè anh lại về quê nghỉ giáng sinh Và mỗi đêm, anh sẽ mơ về những phiên bản khác nhau của em Cuộc sống đó anh không bao giờ có được, nên anh cũng chẳng thể nào đánh mất Giờ trong anh, em chỉ còn là vệt bánh xe hằn lại và đôi dép em để quên Và anh như bị xé đôi, nhưng chuyện vẫn phải vậy thôi Ôi chuyện đành thế thôi em và một nửa kia con người anh vốn là em mà Anh hy vọng cơn đau này chỉ thoáng qua thôi Nhưng anh ngờ rằng không phải vậy Và anh, vẫn yêu Vermont, nhưng giờ đã vào mùa trụi lá rồi Và anh, anh đã gặp mẹ em, nhưng dường như quên mất về sự tồn tại của anh Và anh biết, phần nửa là lỗi của anh, nhưng anh cứ cho mình là kẻ đáng thương Anh sẽ cứ uống nữa cho đến khi bạn bè anh lại về quê nghỉ giáng sinh Và mỗi đêm, anh sẽ mơ về những phiên bản khác nhau của em Cuộc sống đó anh không bao giờ có được, nên anh cũng chẳng thể nào đánh mất Giờ em chỉ còn lại là vệt bánh xe hằn lại và đôi dép em để quên Và anh như bị xé đôi, nhưng chuyện vẫn phải vậy thôi Đành phải thế thôi em. |
Post a Comment
Để lại thắc mắc, góp ý của bạn ở đây!